Blog cá nhân.

Một chút về bản thân mình:

  • Tên thật: Bùi Văn Cường
  • Tên hay gọi (tham chiếu - reference): Sơn.
  • Tự xưng: Ngọc Sơn Bùi Văn Cường. Trong đó "Ngọc Sơn" là tên xã, nơi mình sinh ra và lớn lên.
  • Lý do lấy tên tự xưng: Học theo Hổ uy tướng quân Triệu Vân nước Thục thời Tam Quốc của Trung Quốc. Triệu Vân tên tự là Tử Long, là người Chân Định, Thường Sơn, tự xưng là "Thường Sơn Triệu Tử Long".

Bản thân mình là 1 lập trình viên, mình tạo blog cho riêng mình vì nhiều lý do như:

  • Hồi năm nhất thấy ông anh có trang web với tên miền của bản thân nên mình cũng muốn có 1 website của riêng bản thân mình. Bây giờ muốn lập website của bản thân thì thấy kiến thức của bản thân còn chưa nhiều, lại thêm nhiều nền tảng hỗ trợ kiểu blog, wordpress, …, nên mình sử dụng thử Blogger xem sao.
  • Đọc blog Toidicodedao, thấy anh chủ blog có khuyên ae trong ngành nên tự viết blog. Bản thân mình thấy cũng đúng. Viết lại những gì mình biết không nhưng là đem chia sẻ kiến thức cho mọi người; mà viết lại cũng là cách bản thân học lại kiến thức đó một lần nữa, sẽ giúp củng cố lại kiến thức đó trong đầu.
  • Không nhà tuyển dụng nào vào xem fb bạn có cái j cả, nhưng nếu là blog thì có thể lại là chuyện khác. 

Blog này của mình dự định sẽ hướng đến việc chia sẻ những j mình được học, học được; cao hơn là những j mình hiểu được; và cuối cùng là những j mình đã làm theo được. Và mình sẽ trình bày những kiến thức đó dưới góc nhìn và sở học của riêng bản thân mình. Kẻ lấy nguyên xi kiến thức của người khác về cho làm của mình tạo ra thì đúng là vừa nghèo về sở học và vừa hèn về phẩm cách.

  • IT: đương nhiên rồi, mình là lập trình viên mà. Blog của 1 lập trình viên mà không có chia sẻ tí kiến thức j về Công nghệ thông tin thì có vẻ đó không phải blog của lập trình viên rồi.
  • Toán: Tuy suốt hai mươi mấy năm cuộc đời, mình tự thấy mình không phải 1 kẻ giỏi Toán, nhưng về cơ bản thì cũng có thể gọi là sáng dạ hơn người một chút. Trên đời nhiều kẻ lợi hại lắm, chẳng biết lấy thước đo j để đánh giá cả.
  • Vật Lý, Hóa Học, …: thôi đùa đó. Mình cứ ghi bừa trước đã; giờ cũng chưa biết sau này mình có viết bài về mấy thứ này không, nhưng mà trong Interface thì ta cứ triển khai tẹt bô đi chứ lo cái j!
  • Văn Học phương Đông: thực ra chỉ có văn học Việt Nam và văn học Trung Quốc thôi. Về cơ bản thì mình chuộng tư tưởng văn hóa phương Đông, không thiện cảm với văn hóa phương Tây cho lắm (trừ những tác phẩm văn học dành cho thiếu nhi); mình cũng đọc vài tác phẩm văn học của Việt Nam ta và Trung Quốc, nên có lẽ mình sẽ chia sẻ được những j mình tâm đắc.
  • Lịch Sử: nghe khủng phết nhỉ! Nhưng thực ra mình chỉ biết Lịch Sử Việt Nam 1 cách vụn vặt thôi, còn phải đọc thêm nhiều. Lịch Sử Trung Quốc thì mình biết qua Văn Học và Điện Ảnh của họ là chính, chứ mình cũng lười chưa bao giờ đọc một cái j là Chính Sử của họ cả.
  • Triết Học: cái này thì đúng là vãi *beep* thật. Mình tham lam nên cơ bản Triết học nào mình cũng đọc, cứ thấy hay là tiếp thu, không phân biệt cái nào với cái nào. Với Triết học cổ đại thì tiếp thu triết lý của Phật gia, Đạo gia; rồi là của Khổng Tử, Lão Tử. Triết học hiện đại thì có Triết học Mác – Lê-nin, Tư tưởng Hồ Chí Minh. Mặc dù học nghệ chưa tinh thông, nhưng phải viết ra thì mới có động lực mở ra đọc và ngẫm lại, rồi từ từ hoàn thiện dần.
  • Quan điểm cá nhân: cơ bản thì tất cả mấy thứ trên đều có chứa quan điểm cá nhân của mình rồi. Nhưng mà vì đây là Interface mà, cứ triển khai tẹt đi; nhỡ đâu có 1 ngày đẹp trời nào đó, mình hứng lên và viết 1 bài j đó chẳng thuộc chủ đề nào trong mấy chủ đề trên thì sao!
  • Lời hay ý đẹp tiếp thu được: cái này thì cũng rộng, ví dụ như là "chỉ có ăn cướp thì mới đi tắt đón đầu" chẳng hạn!

Cảm ơn các bạn đã dành mấy phút cuộc đời ra đọc hết đoạn văn trên. Bạn nào không hiểu Interface là gì thì có thể Google search “Interface Abstract” nhé, đây là kiến thức về IT nên cơ bản người ngoài ngành cũng sẽ hơi khó hiểu. Còn nếu khó hiểu quá thì bạn có thể hiểu đại khái Interface là một tập hợp các ý tưởng ban đầu, mà đã là ý tưởng thì chưa cần thành hiện thực khi đưa ra ý tưởng, nên ta cứ đưa ra ý tưởng một cách thoải mái đi, thực hiện nó hay dở như nào thì lại là chuyện khác.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trên con đường tu đạo luôn cực kỳ theo đuổi!

C++ Con trỏ (Pointer) toàn thư: Phần 4: Con trỏ "đa cấp". Đánh nhau bằng con trỏ.

Vừa ngộ ra sự vi diệu của Padding Oracle Attack thì được tin crush hồi lớp 12 sắp cưới.